Maximus, to himself
I have had to learn the simplest things
last. Which made for difficulties.
Even at sea I was slow, to get the hand out, or to cross
a wet deck.
The sea was not, finally, my trade.
But even my trade, at it, I stood estranged
from that which was most familiar. Was delayed,
and not content with the man’s argument
that such postponement
is now the nature of
obedience,
that we are all late
in a slow time,
that we grow up many
And the single
is not easily
known
It could be, though the sharpness (the achiote)
I note in others,
makes more sense
than my own distances. The agilities
they show daily
who do the world’s
businesses
And who do nature’s
as I have no sense
I have done either
I have made dialogues,
have discussed ancient texts,
have thrown what light I could, offered
what pleasures
doceat allows
But the known?
This, I have had to be given,
a life, love, and from one man
the world.
Tokens.
But sitting here
I look out as a wind
and water man, testing
And missing
some proof
I know the quarters
of the weather, where it comes from,
where it goes. But the stem of me,
this I took from their welcome,
or their rejection, of me
And my arrogance
was neither diminished
nor increased,
by the communication
2
It is undone business
I speak of, this morning,
with the sea
stretching out
from my feet
Bản Tạm Dịch của Minh
*Interpretation in English below.
Maximus, với chính mình
Tôi đã ngộ ra những điều giản đơn nhất
cuối cùng. Điều bình dị nhất lại khó thấy nhất.
Thậm chí nơi biển cả, tôi đã thật chậm, để vươn đôi bàn tay, hay băng qua
một boong tàu ướt.
Cuối cùng thì, biển chẳng phải là việc tôi có thể quản.
Nhưng ngay cả việc của chính tôi, với nó, tôi lại thờ ờ/ bị thờ ơ
bởi nó, vốn là điều thường thấy nhất. Bị trì hoãn,
và ngụy biện bằng những lập luận của con người
sự trì hoãn đó
hóa ra là bản chất của
sự vâng lời,
rằng tất cả chúng ta đều đến muộn
trong một dòng thời gian lê thê,
rằng chúng ta lớn lên giữa số đông
Và sự đơn lẻ
thật không dễ dàng
để cảm thấu
Có thể là, mặc dù sự sắc sảo (cố tỏ ra sắc nét)
tôi thường thấy ở những người khác,
có ý nghĩa
hơn sự cô đơn rời rạc của chính tôi. Bản thể
họ hiện hữu hàng ngày,
nhưng ai thực sự làm
những nhiệm vụ của thế giới này
Và ai thực sự làm
những sứ mệnh của tự nhiên ?
như tôi cũng chẳng biết nữa
chắc gì tôi cũng đã làm
Tôi đã đối thoại và độc thoại,
đã đắm chìm trong bao thảo luận cổ ngữ,
đã mang tới tất cả những luồng ánh sáng tôi có thể, để rọi chiếu…
quả thật phấn khích
được chỉ bảo bởi cổ nhân
Nhưng người thực sự biết?
Là người, sống trong hiện tại để được ban cho,
một cuộc sống, tình yêu và từ một Đấng Tự Nhiên,
cả thế giới này.
Những chỉ dẫn được mã hóa.
Nhưng tôi ngồi đây
nhìn thế giới như gió thoảng
nước trôi, thử và sai
Và lại bỏ lỡ
một vài dấu hiệu dẫn đường
Tôi biết mỗi phần tư
của bốn mùa, nó đến từ đâu,
nó đi đâu. Nhưng cái gốc rễ của tôi,
lại là thứ tôi đã nhận được từ sự chào đón của họ,
hoặc sự chối bỏ của họ, về chính tôi ?!!
Và sự kiêu ngạo của tôi
chẳng hề giảm đi
cũng nào có tăng,
bằng những giao tiếp loài người
2
Đó là một câu chuyện dang dở
Tôi đương nói về, sáng nay,
với biển
trải dài ra mãi
từ đôi bàn chân tôi
The Poem Analysis: My Interpretation
1. Maximus on the simplest lessons
“I have had to learn the simplest things
last. Which made for difficulties.”
Tôi đã ngộ ra những điều giản đơn nhất
cuối cùng. Điều bình dị nhất lại khó thấy nhất.
The simplest lessons are, paradoxically, the most difficult. We would never learn until the end.
2. Maximus on the time we spend
“that we are all late
in a slow time,
that we grow up many
And the single
is not easily
known”
rằng tất cả chúng ta đều đến muộn
trong một dòng thời gian lê thê,
rằng chúng ta lớn lên giữa số đông
Và sự đơn lẻ
thật không dễ dàng
để cảm thấu
We’re all hurry rushing to somewhere, actually nowhere. That’s why we’re all late. “in a slow time” – It takes us like forever to, actually, do the things we’re meant to do, the whole time.
And we’re all afraid of being alone, doing things quietly, not knowing that the tranquility manifests wisdom.
The fools go with the crowd
The intelligent stand out in the crowd
Wisdom grows in stillness, out of the crowd
3. Maximus on the Present
But the known?
This, I have had to be given,
a life, love, and from one man
the world.
Nhưng người thực sự biết?
Là người, sống trong hiện tại để được ban cho,
một cuộc sống, tình yêu và từ một Đấng Tự Nhiên,
cả thế giới này.
We can love to learn from the past. But we should learn to love the moment, to embrace the present, to be gifted with One Life, One Love and the Whole World from One Nature.
4. Maximus on the self
But the stem of me,
this I took from their welcome,
or their rejection, of me
Nhưng cái gốc rễ của tôi,
lại là thứ tôi đã nhận được từ sự chào đón của họ,
hoặc sự chối bỏ của họ, về chính tôi ?!!
Truth be told, we don’t realize that we’re all growing and making values upon what people accept and what they deny. We know the weather, the society, but we don’t know ourselves.
5. Maximus on the true connection
And my arrogance
was neither diminished
nor increased,
by the communication
Và sự kiêu ngạo của tôi
chẳng hề giảm đi
cũng nào có tăng,
bằng những giao tiếp loài người
The massive social and commercial communication don’t add up any genuine values. Whenever we don’t feel like we can learn to be humble or being filled with healthy pride, then we’re in fake communication, not true connection.
6. Maximus – The Final Thought
with the sea
stretching out
from my feet
với biển
trải dài ra mãi
từ đôi bàn chân tôi
This phenomenal cinematic metaphor conveys a desire to anchor oneself in an overwhelming, fast moving world.
The “sea stretching out” implies an unstable and spinning around world which keeps rapidly moving inward and outward like eternal ocean waves.
But also, “from my feet” gives us a signal that it’s up to our choice. One can choose to ground oneself, to live the moment, to feel home and to see endless possibilities from being still and fully present, right here. Or choose to be gone with the waves… It’s your call.
-MindHeart-
[…] a meditation session as below. All made for an ease like breeze. As above so below. It’s not like Maximus on the life lessons “I have had to learn the simplest things last”, here we’ll learn the simplest things […]